Con cá và cái “cần câu” dân chủ của Trần Trung Đạo
Lợi dụng tình hình cá chết hàng loạt ở các tỉnh ven biển miền Trung nước ta và một số người tụ tập biểu tình trong thời gian qua, các thế lực thù địch, phản động ra sức tuyên truyền chống phá trên các phương tiện thông tin, báo chí trong và ngoài nước, đặc biệt là trên mạng Internet. Nổi bật trong số đó là Trần Trung Đạo với bài viết “Bánh mì Ai Cập, cá Việt Nam, khát vọng con người” đăng trên mạng Dân làm báo.
Trong bài viết của mình, Trần Trung Đạo đi từ sự khái quát các quan niệm về dân chủ và đưa đến một nhận định mang đậm tính chủ quan phản khoa học “Dân chủ là những gì có thể cầm được, sờ mó được hay thậm chí ăn được”. Từ đó, gã khẳng định, đối với người Việt Nam con cá chính là dân chủ. Thế nhưng, đằng sau “con cá dân chủ” lại là một âm mưu chính trị thâm độc, đen tối. Chúng ta cùng tìm hiểu.
Từ con cá là cuộc sống của người Việt Nam…
Với lý do “Bánh mì là thức ăn không thể thiếu trong bữa cơm của người dân Ai Cập”, Trần Trung Đạo đưa ra suy luận “Bánh mì là cuộc sống của người dân Ai Cập. Từ đấy, áp dụng vào Việt Nam, ông cho rằng “cá là một phần đời sống của người Việt Nam”, và người Việt Nam hay ăn cá, do đó, cá cũng chính là cuộc sống của người Việt Nam.
Đây là suy luận võ đoãn mang tính chất siêu hình, ngụy biện. Đối với người Việt Nam, người Ai Cập hoặc bất cứ dân tộc nào khác trên thế giới, cuộc sống của họ (với ý nghĩa gắn liền với sinh kế, với tồn tại) không thể gắn với một loại thực phẩm nào đó. Chẳng lẽ đối với người Ý thì cuộc sống của họ là mỳ ống, người Hàn Quốc cuộc sống của họ lại là Kim Chi? Điều đó chẳng khác nào quan niệm về vật chất thời cổ đại – vật chất là vật thể hoặc các thuộc tính của nó. Để đến khi khoa học có sự phát triển mạnh mẽ thì “vật chất tiêu tan”. Và bây giờ, “cá chết” thì cuộc sống của nhân dân không còn? Thật là nực cười phải không ông? Bởi vì, cuộc sống của người dân ở bất cứ dân tộc nào chỉ có thể là lao động sản xuất, thông qua lao động sản xuất họ có thể tạo ra các loại thực phẩm khác nhau để nuôi sống họ và hơn thế nữa.
đến cái “cần câu” dân chủ.
Từ sự quy chụp, võ đoãn siêu hình ấy, Trần Trung Đạo đi đến cái gọi là “nhà kêu gọi dân chủ”. Con cá giờ đây được ông ta biến thành cái “cần câu” để kêu gọi mọi người hành động, đấu tranh đòi “dân chủ” – lật đổ chế độ cộng sản. Đến đây cái đuôi của con cáo đã bị hiện nguyên hình. Lợi dụng tình hình cá chết và một số người biểu tình, gây rối ông ta vu khống, xuyên tạc Đảng Cộng sản Việt Nam, chính quyền Việt Nam đàn áp nhân dân, vi phạm dân chủ, nhân quyền. Từ đó, ông ta kêu gọi nhân dân thể hiện “lòng yêu nước”, “giẫm lên nhiều chông gai” để lựa chọn “con đường thời đại”, đó là “tháo gỡ cơ chế cộng sản”.
Sự thật lại hoàn toàn trái ngược như những gì Trần Trung đạo bịa đặt, vu khống. Đằng sau cái gọi là vi phạm dân chủ, đàn áp, bắt bớ nhân dân của ông ta là “màn kịch” và sự “chống lưng” của các thế lực thù địch, phản động trong và ngoài nước. “Dân chủ là khát vọng chung của con người dù sống ở đâu trên mặt đất này”, nhưng phải tuân theo những nguyên tắc cơ bản, tuân theo Hiến pháp, pháp luật của một đất nước cụ thể chứ không phải là dân chủ bừa bãi, thích làm gì thì làm, dân chủ kèm theo bom xăng và vũ khí, gây mất an ninh trật tự và an toàn xã hội. Đó hoàn toàn không thể gọi là dân chủ mà là những hành vi vi phạm pháp luật.
Như vậy, con cá chỉ là hiện tượng của vấn đề, còn bản chất của vấn đề ở đây lại chính là mưu đồ chính trị chống Đảng, chống Nhà nước, kích động, xúi giục biểu tình làm “cách mạng cá” để lật đổ chế độ Cộng sản. Nếu như Trần Trung Đạo là một người yêu nước thực sự thì có lẽ việc ông nên làm là hướng về đồng bào, cùng đồng bào khắc phục khó khăn, khôi phục sản xuất chứ không phải là bội nhọ, nói xấu Đảng, Chính quyền và kích động nhân dân chống đối. Một âm mưu thật đê hèn và bẩn thỉu.
Trước những âm mưu, thủ đoạn lôi kéo người dân tụ tập, tuần hành hiện nay, chúng ta cần phải tỉnh táo, cảnh giác, đề cao trách nhiệm công dân, không tham gia, ủng hộ những lời kêu gọi, tiếp tay cho kẻ xấu, làm mất an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội, không để kẻ xấu lợi dụng làm phức tạp tình hình nhằm phá hoại cuộc bầu cử hoặc gây ra các sự cố gây rối.
Không phải là cá, cũng chẳng phải là dân chủ, mục đích cuối cùng mà Trần Trung Đạo hướng đến là kích hoạt tình trạng bức xúc trong nhân dân xung quanh việc cá chết hàng loạt, kêu gọi người dân biểu tình trái phép trên quy mô lớn, vô hiệu hóa cơ quan quyền lực cao nhất của Nhà nước bằng việc tẩy chay cuộc bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp sau đó kêu gọi các quốc gia và tổ chức ở nước ngoài can thiệp để “trong đánh ra, ngoài đánh vào” lật đổ sự lãnh đạo của Đảng, lật đổ vai trò quản lý của Nhà nước, vai trò làm chủ của nhân dân.
Bọn chúng chỉ lợi dụng hiện tượng cá chết để kích động một bộ phận nhân dân – những người nhẹ dạ cả tin xuống đường biểu tình để chống bầu cử Quốc hội, chống Đảng Cộng sản Việt Nam, chống chế độ, chứ dân chủ gì mấy tên theo đóm ăn tàn, chống phá quê hương mình.