Không thể xuyên tạc ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước
Đối với mỗi người Việt Nam, ngày 30 tháng 4 năm 1975 là một mốc son lịch sử trong bản hùng ca của dân tộc. Đó là ngày mà đất nước sạch bóng quân xâm lược, hoà bình được lập lại trên toàn cõi Việt Nam; đó là ngày đoàn tụ mà Bác Hồ kính yêu vẫn hằng mong mỏi: “Nước Việt Nam ta nhất định phải thống nhất. Đồng bào Nam Bắc nhất định sẽ xum họp một nhà”. Ngày 30 tháng 4 còn là ngày hòa hợp dân tộc, xoá bỏ hận thù để mỗi người Việt Nam cùng hướng về mục tiêu chung: hoà bình, thống nhất, độc lập, tự do, đi lên chủ nghĩa xã hội, xây dựng đất nước đàng hoàng hơn, to đẹp hơn… Thế nhưng, đâu đó trong niềm vui chung của dân tộc vẫn âm ỉ những luận điệu hằn học về một “ngày quốc hận”, về một “tháng 4 đen tối” và những đề xuất lạc lõng: “từ nay trở đi không gọi là “Ngày Giải phóng Miền Nam” nữa mà là “Ngày Hòa Bình – Day of Peace”.
1. Ngày 30 tháng 4 năm 1975 là Ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất hoàn toàn đất nước
Cuộc kháng chiến vĩ đại “đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào” của nhân dân ta đã kết thúc bằng Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử ngày 30 tháng 4 năm 1975. Đây là thắng lợi của cuộc chiến tranh thống nhất đất nước kéo dài hơn 20 năm, dài hơn bất cứ cuộc chiến tranh nào trong lịch sử và phải chống lại một đế quốc lớn mạnh nhất là đế quốc Mỹ cùng bè lũ chư hầu trên nhiều châu lục. Chiến thắng ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã đánh dấu sự thất bại của 5 đời tổng thống Mỹ (Aixenhao, Kennơđi, Giônxơn, Nichxơn, Pho) điều hành 3 kế hoạch chiến lược thực dân mới và chiến tranh xâm lược của Mỹ (“Chiến tranh đặc biệt”, “Chiến tranh cục bộ”, “Việt Nam hóa chiến tranh”). Thắng lợi ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã làm cho hai miền Bắc Nam sum họp một nhà và ngày toàn thắng “mãi mãi được ghi vào lịch sử dân tộc ta một trong những trang chói lọi nhất, một biểu tượng sáng ngời về sự toàn thắng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng và trí tuệ con người, và đi vào lịch sử thế giới như một chiến công vĩ đại của thế kỉ XX, một sự kiện có tầm quan trọng quốc tế to lớn và có tính thời đại sâu sắc”.
Đối với mỗi người dân Việt Nam, ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã chấm dứt vĩnh viễn ách thống trị của chủ nghĩa đế quốc và bè lũ tay sai. Trên cơ sở đó, hoàn thành về cơ bản cuộc cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân trên cả nước, bảo vệ và phát triển những thành tựu của cách mạng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc, đưa cả nước tiến lên xây dựng chủ nghĩa xã hội; đã hoàn thành được mong muốn cháy bỏng của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một”, “Không có gì quý hơn độc lập tự do”. Với những ý nghĩa to lớn đó, ngày 30 tháng 4 năm 1975 mãi mãi được mỗi người Việt Nam nhớ đến là ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
2. Âm mưu bôi đen, hạ thấp giá trị ngày 30 tháng 4 năm 1975 của các thế lực thù địch
Với âm mưu bôi đen, xuyên tạc, hạ thấp giá trị Ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước 30/4/1975, trong nhiều năm qua, bọn tàn quân ngụy quyền vẫn cho rằng: “Đây chỉ là sự kết thúc một giai đoạn của cuộc nội chiến ý thức hệ Quốc – Cộng tại Việt Nam” và cuộc chiến này vẫn đang tiếp tục “vì cuộc chiến ấy vẫn chưa phân thắng bại”. Rõ ràng những luận điệu này chỉ là chiêu bài “tâm lý chiến”, chỉ là niềm vui “tự sướng” của bọn ngụy quân, ngụy quyền đang sống nốt những ngày cuối đời nơi đất khách quê người mà thôi! Phải nói rõ cho những kẻ thâm thù cách mạng (không phải là tất cả những người Việt Nam đang sống ở nước ngoài) hiểu rằng không tồn tại cái gọi là “cuộc nội chiến ý thức hệ Quốc – Cộng tại Việt Nam” mà chỉ tồn tại cuộc chiến tranh giữa một bên là dân tộc Việt Nam yêu chuộng hòa bình và một bên là thực dân Pháp, đế quốc Mỹ xâm lược cùng với bè lũ tay sai “đem voi về giày mả tổ”! Cuộc chiến tranh này với mỗi người Việt Nam yêu nước là cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc, còn với bè lũ mang bom đạn đến để giết hại trẻ con, đốt phá trường học, phá hoại sự thanh bình của một quốc gia thì đích thị là bọn xâm lược man rợ nhất mà cả loài người đều kinh tởm; bọn ngụy quân, ngụy quyền theo đuôi chúng đích thị là những tên Việt gian – bọn người vong quốc, vong bản không bao giờ được anh linh tổ tiên tha thứ. Và như vậy, cuộc chiến tranh của nhân dân Việt Nam anh hùng là cuộc chiến tranh chính nghĩa, còn bản chất của cuộc chiến tranh mà bè lũ xâm lược kia tiến hành rõ ràng là cuộc chiến tranh phi nghĩa như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định: “Ta chỉ giữ gìn non sông, đất nước ta. Chỉ chiến đấu cho quyền thống nhất và độc lập của Tổ quốc. Còn thực dân phản động Pháp thì mong ăn cướp nước ta, mong bắt dân ta làm nô lệ. Vậy ta là chính, địch là tà”. Đấy là bản chất của cuộc chiến tranh! Còn không tồn tại cái gọi là “cuộc chiến ý thức hệ” như bọn người thù địch lưu vong đang cổ súy. Nêu ra luận điệu này, rõ ràng bọn người thù địch lưu vong muốn làm sai lệch bản chất của cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, muốn nhân cơ hội này suy diễn cuộc “chiến tranh ý thức hệ” vẫn còn tồn tại và chưa đi đến hồi kết để phá hoại mong muốn hòa bình, sum họp, gác lại quá khứ, hướng đến tương lai của đại gia đình dân tộc Việt Nam. Bọn người thù địch lưu vong cần hiểu, bản chất của cuộc chiến tranh là nó do ai gây ra và với mục đích gì. Chiến tranh dù sử dụng bất cứ phương thức nào thì tính chất phi nghĩa thuộc về bên lực lượng xã hội tiến hành chiến tranh xâm lược, đi ngược xu thế của thời đại và kìm hãm sự phát triển của lịch sử, tính chất chính nghĩa thuộc về nhân dân và các lực lượng xã hội tiến hành chiến tranh chống xâm lược, giành độc lập dân tộc, bảo vệ tổ quốc, vì tiến bộ xã hội. Như vậy, thử hỏi bọn người thù địch lưu vong: đế quốc Mỹ mang bom đạn đến xâm lược Việt Nam, chia lìa non sông đất nước Việt Nam là cuộc chiến tranh ý thức hệ hay là cuộc chiến tranh xâm lược phi nghĩa? Rõ ràng đây là cuộc chiến tranh xâm lược chứ không phải là “cuộc chiến tranh ý thức hệ” như bọn người thù địch lưu vong đang khua môi múa mép!
Cùng với âm mưu trên, trong thời gian gần đây, bọn người thù địch lưu vong đề xuất một phương án nghe rất kêu nhưng thực chất lại vô cùng xảo quyệt, đó là luận điệu: từ nay trở đi không gọi ngày 30 tháng 4 hằng năm là Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước nữa mà nên gọi là “Ngày Hòa Bình – Day of Peace”. Bọn người thù địch lưu vong nên hiểu rằng trong lịch sử, dân tộc Việt Nam đã phải 17 lần kháng chiến chống quân xâm lược nước ngoài và rất nhiều lần nồi da xáo thịt khác. Trong lịch sử, chưa có thế kỷ nào mà dải đất hình tia chớp lại im tiếng binh đao, máu lửa, cho nên hơn bất cứ một dân tộc nào trên trái đất, dân tộc Việt Nam thiết tha yêu chuộng hòa bình, luôn muốn giơ tay làm bạn, làm người hàng xóm hữu hảo với các dân tộc khác. Hai chữ hòa bình cũng là nguyện vọng thiết tha của hơn 90 triệu người dân Việt Nam cũng như kiều bào Việt Nam trên khắp thế giới. Không một ngày nào qua đi, Đảng Cộng sản Việt Nam, mỗi con dân Việt Nam không muốn cho ngày đấy là một ngày hòa bình trên toàn cõi Việt Nam nên không cần bọn người thù địch lưu vong đề xuất Ngày Hòa Bình (chỉ có danh mà không có thực). Còn nếu như các người muốn các thế hệ người Việt Nam quên đi ngày “đất nước trọn niềm vui” thì không bao giờ! Không bao giờ trong tâm khảm mỗi người Việt Nam yêu nước quên được ngày non sông liền một dải, Bắc Nam sum họp một nhà, không bao giờ mỗi người Việt Nam yêu nước quên được ngày mà biết bao máu xương đánh đổ để có được! Còn nếu như các vị muốn thực tâm quên đi “ngày quốc hận”, “tháng 4 đen” do chính các vị tưởng tượng ra thì nên thành tâm, thành ý tôn trọng sự thật, gác lại quá khứ để cùng nhau xây đắp tương lai dân tộc mà cha ông các vị đã cùng với đồng bào vun đắp.
Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã kết thúc vẻ vang cuộc kháng chiến lâu dài, gian khổ và vĩ đại nhất trong lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc ta. Chiến thắng đó được làm nên bởi sự lãnh đạo sáng suốt, tài tình của Đảng Cộng sản Việt Nam; truyền thống yêu nước, kiên cường, đoàn kết một lòng của nhân dân Việt Nam được đúc kết qua hàng ngàn năm lịch sử; sự kết hợp chặt chẽ giữa sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại cùng sự đồng tâm hiệp lực của loài người tiến bộ. Trong không khí thiêng liêng của những ngày cuối tháng 4 này, cũng như bao con dân Việt Nam khác, chúng ta có quyền tự hào và khẳng định: Ngày 30 tháng 4 năm 1975 mãi mãi là Ngày vui toàn thắng, Ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất hoàn toàn đất nước!
Thắng lợi của nhân dân ta trong sự nghiệp chống Mỹ, cứu nước là kết quả của cả quá trình chiến đấu kiên cường, bền bỉ mấy chục năm ròng mà đỉnh cao là đại thắng Mùa Xuân 1975. Đây là bước phát triển tất yếu của cách mạng nước ta ở giai đoạn chín muồi của toàn bộ cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước là thắng lợi của sự kết hợp sức mạnh của dân tộc với sức mạnh của thời đại, là sức mạnh tổng hợp cả về chính trị, kinh tế, văn hóa, cả về tư tưởng, tinh thần và vật chất, kỹ thuật. Thắng lợi đó còn có cả tài năng, trí tuệ lãnh đạo, chỉ đạo, chỉ huy của các tướng lĩnh và tính năng động, sáng tạo vĩ đại của quần chúng nhân dân và lực lượng vũ trang.
Chiến thắng 30-4-1975 đã kết thúc sự chia rẽ Bắc – Nam, chấm dứt vĩnh viễn ách thống trị kéo dài trên 100 năm của thực dân, đế quốc; đất nước độc lập, thống nhất, non sông thu về một mối, đã trở thành một trang vàng chói lọi trong lịch sử hào hùng của dân tộc để các thế hệ hôm nay và mai sau gìn giữ và phát huy. Đồng thời, cho thấy một chân lý: không phải bao giờ sức mạnh của cường quyền bạo lực và đồng tiền cũng đè bẹp được chính nghĩa. 41 năm sau chiến tranh, sự thật và chân lý đã được lịch sử kiểm nghiệm, ánh sáng soi rọi. Bất cứ dân tộc nào có tự trọng trên thế giới, đều có quyền tự hào về truyền thống lịch sử đánh giặc ngoại xâm, gìn giữ, bảo vệ Tổ quốc của mình. Những sự ngụy biện, xuyên tạc thực tế, nhằm phục vụ cho một mưu đồ nào đó, không những chỉ là ảo tưởng, mà còn là tội lỗi với lịch sử, với các thế hệ ông cha đã không tiếc máu xương hy sinh cho sự yên bình và hạnh phúc của đất nước này.