Xuyên tạc ngày chiến thắng 30/4/1975 là có tội với lịch sử dân tộc
Trong những ngày tháng 4 lịch sử nhân dân cả nước lại được sống trong những ngày tháng hết sức sôi động, hào hùng, rạo rực của mùa Xuân năm 1975, mốc son chói lọi trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc, ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, thì trên trang mạng xã hội danlambao xuất hiện bài viết “lại một năm nữa tháng 4 đen”. Tác giả bài viết đã cố tình xuyên tạc sự thật lịch sử, phủ nhận lịch sử hào hùng của dân tộc, phủ nhận sự hy sinh xương máu của biết bao thế hệ người con ưu tú đã không tiếc tuổi xuân của mình để cống hiến cho nền độc lập tự do của Tổ quốc. Xin nêu ra để bạn đọc hiểu rõ hơn về bản chất và tính chính nghĩa của cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ xâm lược của nhân dân Việt Nam.
Những luận điệu trong bài viết trên là hoàn toàn sai trái, đã xuyên tạc, phủ nhận lịch sử một cách trắng trợn và lố bịch. Chiến thắng 30/4/1975 là sự tôn vinh sức mạnh và niềm tự hào của mỗi người dân Việt Nam, của cả cộng đồng dân tộc Việt Nam. Nhưng tác giả bài viết lại cho rằng: Chỉ còn vẻn vẹn một tháng nữa là tới ngày Quốc Hận 30/4/1975. Nếu coi ngày 30/4/1975, là ngày “quốc hận”, thì quả là một cái nhìn sai lệch và xuyên tạc sự thật lịch sử, đi ngược lại với tinh thần khoan dung, đồng thuận, đoàn kết của toàn dân tộc Việt Nam; tự reo rắc hận thù, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, đi ngược lại với trào lưu tiến bộ của lịch sử nhân loại là hoà bình, hợp tác và phát triển. Song, sự thật những gì diễn ra ở miền Nam suốt hai thập kỷ qua đã tự nó nói lên tất cả về cái tồn tại trong quá khứ của chính thể Việt Nam Cộng hòa do Mỹ dựng lên là bù nhìn, phản động, tàn ác, dã man. Đã không đem lại độc lập, tự chủ cho dân tộc nhưng lại hứa hẹn đem lại cho dân tộc, đó chỉ là một chính thể lệ thuộc, sai khiến về mọi mặt. Do đó, giải phóng miền Nam, xóa bỏ một trật tự lỗi thời, lạc hậu, phản động, một chế độ tay sai, bù nhìn, một sản phẩm trái mùa của lịch sử là một tất yếu khách quan. Cuộc đấu tranh của dân tộc Việt Nam để giải phóng miền Nam thống nhất đất nước là một thắng lợi của chính nghĩa, đem lại độc lập, tự do thật sự cho nhân dân, mở ra kỷ nguyên mới cho dân tộc, kỷ nguyên độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Nuối tiếc cái đã lùi vào quá khứ, dĩ vãng để gieo rắc ý thức “quốc hận” là có tội với chính đồng bào, dân tộc mình, với chính quá khứ hào hùng của lịch sử dân tộc. Tư tưởng, quan điểm đó là sự nuôi dưỡng, kích động sự thù địch, chia rẽ dân tộc một cách có chủ đích cố xuyên tạc sai sự thật lịch sử, tiếp tay cho kẻ thù, có hại cho tinh thần hòa hợp, đoàn kết dân tộc, cần phải phê phán, bác bỏ.
Thứ hai, cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân dân ta là cuộc chiến tranh chính nghĩa, nhằm đánh đuổi đế quốc Mỹ xâm lược, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất Tổ quốc, đưa cả nước đi lên chủ nghĩa xã hội. Sự thật lịch sử của chiến thắng 30/4/1975 là điều không phải bàn cãi. Có chăng chúng ta làm rõ vấn đề này để thêm tự hào về Đảng ta, nhân dân ta, dân tộc ta; đồng thời, vạch mặt những kẻ thù địch, những kẻ bán nước cầu vinh, phản bội Tổ quốc, cố tình phá hoại sự phát triển của đất nước, của cách mạng Việt Nam. Nhưng với âm mưu xóa bỏ chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam và khu vực, đế quốc Mỹ đã hất cẳng thực dân Pháp, nhảy vào xâm chiếm nước ta, biến miền Nam Việt Nam thành thuộc địa kiểu mới, phục vụ cho mưu đồ sen đầm khu vực. Mỹ đã đưa vào đây hơn nửa triệu quân và sử dụng tất cả các loại vũ khí, kỹ thuật hiện đại nhất, kể cả vũ khí hóa học với mưu toan đè bẹp ý chí chiến đấu của dân tộc ta, buộc chúng ta phải khuất phục. Điển hình của sự thảm khốc, tàn bạo đó là quân đội Mỹ đã dùng pháo đài bay B.52, ném bom hủy diệt Hà Nội và một số thành phố khác, hòng “đưa miền Bắc Việt Nam trở về thời kỳ đồ đá”. “Cây muốn lặng, mà gió chẳng muốn ngừng”, như thế, thử hỏi cuộc chiến tranh của nhân dân Việt Nam chống quân xâm lược Mỹ là chính nghĩa hay phi nghĩa?
Cũng như các dân tộc khác, dân tộc Việt Nam không muốn chiến tranh, luôn thiết tha hòa bình, khát vọng hạnh phúc, nhưng đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai buộc chúng ta phải cầm súng chiến đấu chống lại chúng để giành độc lập cho dân tộc. Những hành động chà đạp lên độc lập, chủ quyền lãnh thổ, can thiệp, áp đặt,… là điều trái với luân thường, đạo lý và luật pháp quốc tế. Ở đâu có tình trạng đó, tất yếu nhân dân sẽ đứng lên chống lại. Điều đó, càng không thể được đối với dân tộc Việt Nam, một dân tộc có lịch sử hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước, có truyền thống quật cường đấu tranh chống giặc ngoại xâm. Với chân lý “không có gì quí hơn độc lập, tự do”, “Nam Bắc một nhà”, “Miền Nam là máu của máu Việt Nam, là thịt của thịt Việt Nam”; “sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi”… dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân ta ở cả hai miền Nam, Bắc đã đồng tâm, hiệp lực, không ngại hy sinh, gian khổ, đoàn kết chiến đấu chống lại cuộc chiến tranh phi nghĩa, tàn bạo của đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai giành thắng lợi với mốc son chói lọi là Đại thắng Mùa xuân 30/4/1975.
Chiến thắng 30/4/1975 sẽ mãi mãi tiếp thêm năng lượng, tinh thần, phát huy các giá trị sáng tạo, cổ vũ nhân dân và dân tộc ta đi tới, hướng tới phát triển bền vững và hiện đại hóa trong công cuộc đổi mới, trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa trong tình hình mới.
Baì viết đã phân tich khẳng định được giá tri lịch sử to lớn của chiến thắng 30.4 .Đây là mốc son lịch sử kết thúc cuộc kháng chiến chống mỹ đất nước thống nhất, nam bắc sum họp một nhà, biết bao anh hùng liệt sĩ đã anh dũng hy sinh để giành lại độc lập, tự do cho dân tộc.
Xuyên tạc lịch sử, phủ nhận sự hy sinh sương máu của những người con ưu tú chiến đấu cho độc lập, tự do, hạnh phúc của dân tộc là sự vong ơn bội nghĩa. Lịch sử sẽ phán xét, lên án những hành động đó.
Chiến thắng 30 tháng 4 năm 1975 mãi mãi là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam, khẳng định ý chí, khát vọng thống nhất non sông đất nước. Những ai cố tính không nhận ra điều này, là những kẻ vong ơn, bội nghĩa.