Chống Đảng – Điệp khúc của bọn “nhai lại”

Vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội được thực tiễn lịch sử ghi nhận và quy định trong Hiến pháp năm 2013. Thế nhưng, các thế lực thù địch vẫn cố tình phủ nhận, xuyên tạc Đây có phải là những ý kiến lạc lõng, trái chiều, thù địch xin dành cho dư luận. Nhưng chắc chắn rằng, mục đích của những người đưa ra ý kiến như vậy không chỉ là sự tiếp tục của quá trình chống phá, hòng phủ nhận thực tế khách quan của kết quả cuộc bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân, mà sâu xa hơn là phủ nhận vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội.

Thực tiễn 86 năm lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam cho thấy, mục tiêu, lý tưởng và lợi ích của Đảng luôn thống nhất với mục tiêu, lý tưởng và lợi ích của giai cấp công nhân và dân tộc Việt Nam. Đảng Cộng sản Việt Nam không có lợi ích nào khác là phấn đấu vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Từ khi ra đời, trở thành lực lượng duy nhất lãnh đạo, cầm quyền ở Việt Nam, lịch sử của dân tộc Việt Nam đã có thêm nhiều trang vàng chói lọi. Mọi thắng lợi của nhân dân Việt Nam đều gắn liền với vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam. Đây là sứ mệnh lịch sử và Nhân dân đã tin cậy trao cho Đảng Cộng sản Việt Nam, hoàn toàn mang tính hiện thực khách quan.

Thực tiễn đã khẳng định, sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Vì vậy, Đảng Cộng sản Việt Nam đã trở thành lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội một cách chính đáng, hợp lòng dân, được lịch sử chấp nhận, Hiến pháp quy định và giao phó sứ mệnh mà không một lực lượng nào có thể thay thế được. Thực tế là vậy, song các thế lực thù địch, lực lượng đối lập, những kẻ cơ hội chính trị không thừa nhận hoặc cố tình lờ đi điều đó, vẫn chĩa mũi nhọn công kích, bôi nhọ, nói xấu Đảng bằng những lời lẽ quy chụp, bịa đặt, thậm chí thổi phồng khuyết điểm, sai lầm để từ đó quy kết Đảng Cộng sản Việt Nam không đủ năng lực lãnh đạo Nhà nước và xã hội.

Không thể vin vào những yếu kém của một bộ phận cán bộ, đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam mà phủ nhận vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng đối với Nhà nước và xã hội; càng không nên đồng nhất Đảng Cộng sản Việt Nam với một bộ phận cán bộ, đảng viên tham nhũng, thoái hóa, biến chất, quy chụp mọi sai lầm, tiêu cực trong xã hội là do Đảng lãnh đạo. Quy kết như vậy cũng có nghĩa chỉ thấy cây mà không thấy vai trò của rừng, không thấy công lao to lớn của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với dân tộc và Nhân dân. Điều đó đồng nghĩa với sự phủ nhận vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam. Đó là sự phủ nhận lịch sử, phủ nhận lòng tin của nhân dân, đi ngược lại quyền lợi của dân tộc Việt Nam. Vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội như thế nào, chỉ có nhân dân Việt Nam mới có quyền trả lời điều đó. Chính nhân dân – chứ không phải ai khác – mới là người đánh giá chính xác nhất vai trò, uy tín của Đảng, là người có tiếng nói quyết định trong việc lựa chọn sự lãnh đạo đối với cách mạng Việt Nam, lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Còn những kẻ bán nước cầu vinh, vụ lợi chính trị tuyên truyền bịa đặt, giả dối, không đủ tư cách, nhân phẩm để có tiếng nói trong vấn đề này. Dù thời cuộc thay đổi, nhân dân Việt Nam vẫn một lòng theo Đảng. Vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng đối với Nhà nước và xã hội đã được thực tiễn khẳng định./.

Bình luận bằng tài khoản Facebook

Leave a Reply

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.