Nguyên Thạch xuyên tạc mục đích phát huy tinh thần yêu nước của Đảng Cộng sản Việt Nam
Trong thời gian qua, trên trang mạng Danlambao, Nguyên Thạch tiếp tục lộ rõ nguyên hình là kẻ điên cuồng chống phá Đảng Cộng sản Việt Nam. Bất chấp luật pháp, lẽ phải với những luận điệu xảo trá, bì ổi, Nguyên Thạch đã công khai quy kết: “Đảng Cộng sản Việt Nam đã không vì dân, vì nước chủ yếu lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân vì mục đích thống trị của mình”. Điển hình trong số đó có bài viết với tiêu đề: “Kêu gọi toàn dân đi chết, Đảng Cộng sản Việt Nam đừng hòng”. Sự thật là không phải như vậy, tác giả bải viết này, xin chia sẻ với người đọc để hiểu rõ hơn bản chất của vấn đề như sau.
Một là, ngay từ khi ra đời Đảng Cộng sản Việt Nam đã giương cao ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.
Mùa xuân năm 1930, Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời đã thổi bùng lên ngọn lửa cách mạng, về tinh thần đấu tranh giải phóng dân tộc. Đảng ra đời đã đánh dấu bước ngoặt vĩ đại trong lịch sử dân tộc, chấm dứt thời kỳ khủng hoảng về đường lối đấu tranh giải phóng dân tộc của cách mạng Việt Nam kéo dài suốt hai phần ba thế kỷ. Với sự tài tình, sáng suốt, Đảng Cộng sản Việt Nam đã tập hợp được đông đảo quần chúng nhân dân và phát huy sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, lập nên những kỳ tích chưa từng thấy trong lịch sử dân tộc. Trong các chiến công hiển hách thời hiện đại ấy, tư tưởng của Đảng đã thực sự hòa quyện với tinh thần của toàn thể dân tộc: Cách mạng Tháng Tám 1945, chiến thắng Điện Biên Phủ 1954, chiến thắng Điện Biên Phủ trên không 1972 và Đại thắng Mùa Xuân 1975 đã thu non sông đất nước về một mối, bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc. Từ ngày thành lập đến nay, Đảng ta đã hoàn thành suất sắc sứ mệnh lịch sử mà mà dân tộc và nhân dân giao phó, đưa đất nước ngày càng vững bước trên con đường vạn dặm, từng bước hiện thực hóa mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ công bằng, văn minh.
Vì vậy, luận điệu cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân để thực hiện mưu đồ chính trị của mình là hoàn toàn sai trái, phản động.
Hai là, Đảng Cộng sản Việt Nam phất cao ngọn cờ yêu nước vì lợi ích của nhân dân và vì lợi ích của quốc gia, dân tộc.
Chăm lo lợi ích của nhân dân đã trở thành mục đích thiêng liêng cao quý, là khát vọng cháy bỏng của Đảng ta trong mọi thời kỳ cách mạng. Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã nói: Trong điều kiện ngày nay, nếu không chăm lo một cách cụ thể, thiết thực đời sống vật chất và tinh thần của quần chúng nhân dân thì dù có nói bao nhiêu quan điểm, đường lối về quần chúng nhân dân cũng đều là vô nghĩa, không mang tính thiết thực. Vì vậy, chăm lo lợi ích của quần chúng nhân dân phải là yêu cầu nội tại, từ chính vai trò quan trọng to lớn của quần chúng nhân dân trong suốt tiến trình phát triển của cách mạng Việt Nam, nếu không nhận thức rõ vấn đề này sẽ không tạo ra động lực để cho quần chúng nhân dân có thể phát huy cao độ tinh thần, trách nhiệm của mình trong mọi hoạt động của xã hội. Thực tế cho thấy, gần 90 năm qua Đảng ta đã không ngừng quan tâm, chăm lo đến lợi ích của quần chúng nhân dân trên các lĩnh vực khác nhau của đời sống xã hội với nhiều chủ trương, chính sách thiết thực, hiệu quả để quy tụ và tập hợp sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Ngọn cờ yêu nước do Đảng Cộng sản Việt Nam phất cao đã trở thành nơi hội tụ và toả sáng của bản lĩnh, ý chí và sức mạnh con người Việt Nam trong thời đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước, khơi dậy và phát huy cao độ tinh thần yêu nước và truyền thống tốt đẹp của dân tộc, góp phần và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Rõ ràng, Nguyên Thạch đã xuyên tạc, phủ nhận mục đích phát huy tinh thần yêu nước của Đảng Cộng sản Việt Nam. Vì vậy, mỗi người dân Việt Nam cần tỉnh táo và tin tưởng vào sự lãnh đạo tài tình của Đảng, không nghe theo và cần kiên quyết phê phán, vạch trần bản chất xảo ngôn “miệng nam mô, bụng bồ dao găm” dối trá, nguỵ biện xưng danh của những kẻ yêu nước như Nguyên Thạch.
Pingback:Nguyên Thạch xuyên tạc mục đích phát huy tinh thần yêu nước của Đảng Cộng sản Việt Nam |
Nguyên Thạch là tên bồi bút phản động, là kẻ thù của nhân dân ta!. Chúng ta phải trừng trị Hắn trước Pháp luật!.
Các tướng lãnh hãy cùng toàn dân diệt trừ tên Thái thú Nguyễn Phú Trọng cùng bè lũ tay sai cho Trung cộng
Nguyên Thạch (Danlambao) – …Nguyễn Phú Trọng với cương vị Chủ tịch nước kiêm chức Tổng bí thư của đảng cầm quyền đã làm được những gì ngoài việc tiếp tay, nối dáo cho kẻ thù truyền kiếp của Việt tộc từ phương Bắc? Chủ tịch Quốc Hội, một “cơ quan quyền lực tối cao” (theo chữ nghĩa) đã làm được gì ngoài chuyện làm nô tì cho thiên triều Tàu cộng? Nguyễn Xuân Phúc, Ngô Xuân Lịch cùng các quan chức, tướng lãnh chóp bu của ĐCSVN đã làm gì hay chỉ biết cúi đầu vâng dạ với bọn cướp Tập Cận Bình và ĐCSTQ?…
*
Không còn nghi ngờ gì nữa, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Thị Kim Ngân, Trần Quốc Vượng, Phạm Minh Chính, Ngô Xuân Lịch, Hoàng Trung Hải… là những tên Thái thú tiếp tay nối giáo cho giặc Tàu cộng. Chúng đã cúi mọp quì lạy thiên triều, rước những đoàn voi hung hãn về Biển Đông, Bãi Tư Chính, Chữ Thập, Châu Viên, Đá Gaven, Đá Tư Nghĩa, Đá Vành Khăn, Đá Subi và Gạc Ma, Tây Nguyên, Vũng Áng, Khánh Hòa, Bình Dương, miền Tây Nam Bộ, Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc cùng các tỉnh thành khác khắp ba miền Nam Trung Bắc.
Giặc Tàu giờ đây đã tràn lan khắp mọi nơi, từ Trung ương đảng đến Bộ Chính trị, từ Bộ Quốc phòng đến các tướng lãnh đan tâm làm tay sai… Trung cộng đã và đang nắm toàn bộ nền kinh tế nước Việt để biến nơi đây thành một con nợ và phải trả bằng đất đai, biển đảo cùng bao tài nguyên mà xứ này đang có.
Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng ở Bãi Tư Chính, nơi mà ngay cả Hoa Kỳ và các nước đồng minh Anh, Pháp, Nhật, Ấn Độ… cũng rất quan tâm lo lắng và đưa cả chiến hạm đến đây trực diện thì quốc gia bị Trung cộng trực tiếp xâm chiếm vào chủ quyền lãnh hải bên trong 200 hải lý của Việt Nam mà Công Ước của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển (United Nations Convention on Law of the Sea – UNCLOS) đã chứng nhận như là một Công Pháp Quốc Tế. Thế mà đảng và nhà cầm quyền CSVN vãn câm như hến! Thế mà Chủ tịch Nước kiêm Tổng bí thư đảng, kiêm Bí thư Quân ủy trung ương Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Quốc hội, cơ quan quyền lực tối cao (trên chữ nghĩa, chứ không trên thực tế), Nguyễn Thị Kim Ngân, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cùng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Ngô Xuân Lịch… tất cả đều câm nín.
Những người luôn tự cho rằng họ yêu đất nước, vì dân tộc nhưng khi tình cảnh của đất nước đang lâm vào lúc nguy ngập nhất thì thái độ của chúng vẫn im lặng! Vậy, “im lặng không là đồng lõa” thì là gì?.
Giữa lúc tình hình như dầu sôi lửa bỏng nơi Biển Đông ở Bãi Tư Chính mà Nguyễn Phú Trọng vẫn trốn chui trốn nhũi cũng đã đủ chứng minh ông ta là thứ gì rồi. Những người còn cảm thấy có trách nhiệm với đất nước, với dân tộc trong tình huống bi đát hiện nay hãy can đảm đứng lên cùng toàn dân trừ khử những tên phản quốc.
Mới đây, vào ngày 31-7-2019 tại hội nghị các Bộ trưởng ASEAN ở Bangkok, Phó thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh cũng đã nói thẳng mặt Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị rằng: “Đặc biệt, tàu khảo sát Hải Dương 8 của Trung Quốc được các tàu hải cảnh và dân binh hộ tống xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, tiến hành các hoạt động khảo sát trái phép. Những hành động này vi phạm nghiêm trọng quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam theo Công ước Luật biển 1982. Nghiêm trọng hơn, đây là diễn biến tiếp theo các hoạt động cải tạo bồi đắp quy mô lớn và quân sự hoá các cấu trúc tranh chấp trên biển”. Phạm Bình Minh chỉ đích danh Trung Quốc và tàu khảo sát HD-8 là xâm phạm khiến tên Vương Nghị rất tức tối.
Liệu rằng ĐCSTQ và ĐCSVN sẽ có phản ứng hay trả thù ra sao đối với Phạm Bình Minh?
Với tuyên bố của Trung tướng Ngô Minh Tiến – Phó Tổng Tham mưu trưởng QĐND thì bọn Nguyễn Phú Trọng, Ngô Xuân Lịch có xử lý không? Hay cho lên chức?
Với video clip tiết lộ bí mật cũng như khẳng định: “Trung Quốc không bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính Việt Nam” của Thiếu tướng Trương Giang Long thì Tàu khựa và Nguyễn Phú Trọng chừng nào sẽ sát hại ông ta?.
Ai bảo đảm là Đại tướng Lương Cường, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Quân ủy Trung ương, Bí thư trung ương đảng, Ủy viên Ban thường vụ Quân ủy trung ương không là gián điệp cho Hoa Nam?.
Ngày xưa, cách đây hơn 2.000 năm, lịch sử oai hùng của Việt tộc đã dựng nên cuộc khởi nghĩa, kháng chiến anh dũng, chống giặc ngoại xâm Đông Hán, giữ gìn và thống nhất đất nước mà bất cứ người dân Việt Nam nào cũng biết, và ngay cả Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump cũng đã nhắc đến, đó là hai nữ anh hùng của dân tộc Việt Nam, đó là Trưng Trắc và Trưng Nhị. Trước quân đông, sức mạnh của Mã Viện, Hai Bà Trưng đã gieo mình xuống dòng sông Hát Giang tuẫn tiết.
“Đô kỳ đóng cõi Mê Linh
Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta”
(Theo Đại Nam quốc sử diễn ca)
Gần 1.800 năm trước, năm 226 (Bính Ngọ), có bà Triệu Thị Trinh, hay Triệu Quốc Trinh, tức Triệu Ẩu, là nữ phái chân yếu tay mềm nhưng bà đã khẳng khái nói rằng: “Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá trường kình ở Biển Đông, lấy lại giang sơn, dựng nền độc lập, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm tì thiếp cho người ta”.
Hai thế kỷ trước thì có đại quan Phan Thanh Giản (1796-1867) đã chọn cái chết can trường vì hiểu rõ tình hình yếu kém của quân Nam với gươm dáo cung tên và súng cổ không thể chống lại vũ khí tối tân cùng quân lính thiện chiến Pháp, Quan Kinh Lược Sứ Phan Thanh Giản đã uống thuốc độc tự tử để thể hiện chí khí sống chết theo thành.
Gần hơn nữa thì miền Nam nước Việt có Ngũ Tướng Quân: Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam, Thiếu tướng Phạm Văn Phú, Thiếu tướng Lê Văn Hưng, Chuẩn tướng Trần Văn Hai, Chuẩn tướng Lê Nguyên Vỹ cùng bao chiến sĩ vô danh thuộc Quân lực VNCH đã dũng cảm hy sinh chết theo thành, chết theo vận mệnh của đất nước.
Trong số các bậc anh hùng ấy, nếu nói riêng về hải chiến thì có Ngô Quyền (898-944) với đại chiến Bạch Đằng Giang chôn xác quân Nam Hán, Hưng Đạo Đại Vương -Trần Quốc Tuấn Trận nổi tiếng với trận thủy chiến diệt quân Nguyên ở sông Bạch Đằng năm 1288. Trần Quốc Tuấn đã khẳng khái với vua Trần Nhân Tông rằng: “Xin bệ hạ hãy chém đầu tôi trước rồi sau sẽ hàng”.
Và dĩ nhiên lịch sử đã không quên Hải chiến Hoàng Sa là một trận chiến giữa Hải quân Việt Nam Cộng hòa và Hải quân Trung cộng xảy ra vào ngày 19 tháng 1 năm 1974 trên quần đảo Hoàng Sa với tinh thần anh dũng khai hỏa trước trên để thể hiện sự bất khuất trước hải lực của giặc thù Tàu cộng của Hải quân Thiếu tá Ngụy Văn Thà cùng 74 chiến sĩ Hải quân thuộc QL/VNCH.
Lịch sử từ ngàn xưa cho đến thời cận đại đã rành rành ghi lại chứng tích của bao vị anh hùng nữ sĩ với khí phách của người con dân nước Việt đã anh dũng chống lại giặc ngoại xâm Hán, Mãn, Nguyên, Mông, Thanh. Những vai u thịt bắp, những tướng tá với trong tay quân lính, tàu ngầm, xe tăng, hỏa tiển… đành quay mặt với tiền nhân? Há chịu cúi đầu khuất phục trước quân giặc Tàu cộng hiện nay?.
Trước các chứng tích không thể phủ nhận tinh thần yêu đất nước, có bổn phận và trách nhiệm với dân tộc qua bao thế hệ dựng nước và giữ nước của tiền nhân, hôm nay Nguyễn Phú Trọng giữ cương vị Chủ tịch Nước và kiêm cả chức Tổng bí thư của đảng cầm quyền đã làm được những gì ngoài việc tiếp tay, nối dáo cho kẻ thù truyền kiếp của Việt tộc từ phương Bắc? Chủ tịch Quốc Hội, một “cơ quan quyền lực tối cao” (theo chữ nghĩa) đã làm được gì ngoài chuyện làm phận nô tì cho thiên triều Tàu cộng? Nguyễn Xuân Phúc, Ngô Xuân Lịch cùng các quan chức, tướng lãnh chóp bu của ĐCSVN đã làm gì hay chỉ biết cúi đầu vâng dạ với bọn cướp Tập Cận Bình và ĐCSTQ?
Hôm nay, các tướng lãnh của cái gọi là Quân Đội Nhân Dân có ai, hay những ai nguyện hy sinh cho đất nước và dân tộc trước sự xâm lăng hung hãn của Trung cộng qua các vụ việc đất liền, vịnh, thác, ải và biển Đông? Ai, ai là những người nắm trong tay quyền bính, là những tướng xứng danh là tướng để cứu lấy dân tộc và lưu danh thiên cổ?.
12.08.2019
Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com
Bốn câu hỏi dành cho ĐCSVN
Nguyên Thạch (Danlambao) – Làm sao có thể giữ được nền độc lập và chủ quyền quốc gia khi Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư, kiêm Chủ tịch Quân ủy trung ương Nguyễn Phú Trọng lâm bệnh nặng và vận mệnh của ông ta đang bị cầm nắm bởi đoàn “Bác sĩ” từ Hoa Nam? Với một người nắm giữ trong tay 3 chức vụ cực kỳ quan trọng, nó được xem như vận mệnh của đất nước mà lại được quyết định bởi một mũi kim chích?
*
Nhìn lại đất nước sau 30-4-1975 dưới cái gọi là “Thống nhất đất nước” với nhúm từ “Độc lập, Tự do, Hạnh phúc” thì lãnh thổ, lãnh hải và xã hội Việt Nam giờ đây đã hoàn toàn ngược lại với cụm từ mà guồng máy cầm quyền luôn rêu rao một cách quê kệch.
Theo nhận định tổng quát thì dưới sự nắm quyền của ĐCSVN cùng guồng máy cai trị của đảng, đất nước vốn nhỏ nay lại càng teo dần. Biên cương phía Bắc, Vũng Áng, Tây Nguyên, Khánh Hòa, miền Tây Nam Bộ, Hoàng Trường Sa Biển Đông cùng nền kinh tế của nước nhà mà đảng đã để lọt vào tay Tàu cộng. Trong khi cán bộ, đảng viên, nhất là những tên có trong tay quyền chức thì tất cả đều giàu có do đục khoét ngân quỹ, ăn cướp của dân, ăn trên ngồi tróc trên mồ hôi nước mắt của người dân rồi hạch họe nhũng nhiễu, trong khi đại đa số dân chúng vẫn triền miên sống trong cảnh cực khổ đầy lo âu.
Làm sao có thể giữ được nền độc lập và chủ quyền quốc gia khi Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư, kiêm Chủ tịch Quân ủy trung ương Nguyễn Phú Trọng lâm bệnh nặng và vận mệnh của ông ta đang bị cầm nắm bởi đoàn “Bác sĩ” từ Hoa Nam? Với một người nắm giữ trong tay 3 chức vụ cực kỳ quan trọng, nó được xem như vận mệnh của đất nước mà lại được quyết định bởi một mũi kim chích?
Đúng vậy, song song với việc biểu dương lực lượng tàu sân bay, chiến hạm, tàu ngầm, hỏa tiển cùng đám quân Hán đông hơn quân Nguyên ngày xưa thì Tập Cận Bình chỉ cần một mũi kim chích thì sẽ thu tóm được Việt Nam mà không tốn một viên đạn hoặc quả hỏa tiển nào.
Nắm được tình hình cực kỳ nguy hiểm như vậy, các tướng lãnh thuộc Bộ quốc phòng và Bộ ngoại giao hãy thống nhất với nhau VÔ HIỆU HÓA Nguyễn Phú Trọng, quyết không nghe theo lệnh BÁN NƯỚC của Quân ủy trung ương ngay trước khi quá muộn.
Để mất bãi Tư Chính, Hoàng Trường Sa những nơi có nguồn dầu khí dồi dào và hơn thế nữa là để mất chủ quyền của đất nước thì ĐCSVN đúng là một bọn vô trách nhiệm, vô liêm sỉ một cách khốn nạn.
Quân đội và công an của đảng là một lũ “Hèn với giặc nhưng rất ác với dân”. Một lũ ngáo ộp, ma le ở nhà nhưng vô cùng dại dột ở chợ. Một lũ giòi sống ký sinh trong xã hội, mà tư duy thì vô cùng nhu nhược, đốn mạt.
ĐCSVN qui thuận giặc, nối dáo tiếp tay cho giặc, rước voi dày mả tổ, gieo rắc tròng ách nô lệ vào đầu dân chúng, xem thường công lao của Tổ Tiên tiền nhân đã dầy công cùng bao xương máu để dựng nên dải đất này, đảng là một lũ tâm hèn trí hẹp và cực kỳ phản quốc.
Nếu đảng lu loa rằng: Đảng hèn, vậy dân chúng bây không hèn sao? Một sự suy nghĩ thấp kém đầy lấp liếm để ngụy biện nhằm đánh đồng sự hèn mạt của đảng. Người dân chúng tôi xin hỏi: ĐCSVN luôn tự hào là “một đảng quang vinh, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, kẻ thù nào cũng đánh thắng”, đảng có trong tay quân đội và côn an, đặc nhiệm, dân quân, cảnh sát cơ động…với vũ khí tận răng tàu ngầm, chiến hạm, hỏa tiển…vậy giặc Tàu đã và đang hung hăng tràn ngập đất nước, dàn binh bố trận khắp Biển Đông thì tại sao lại im re mà không dám đánh?
Câu hỏi thứ hai là: ĐCSVN có dám trao cho dân chúng tôi các thứ vũ khí ấy để chống lại giặc ngoại bang? Nếu đảng trang bị cho dân vũ khí mà dân không dán cục cựa như đảng thì đảng mới quả quyết được là dân chúng tôi hèn mạt và vô trách nhiệm.
Câu hỏi thứ ba là: Trong tình thế vô cùng nguy ngập hiện nay dưới sự lăm le thôn tính Việt Nam một cách lộ liễu, không ngần ngại che giấu của Tàu cộng, đảng cùng guồng máy cai trị có dám thả những người anh minh gan dạ, có tâm vì đất nước như: Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Anh Kim cùng nhiều vị khác mà đảng đang giam giữ nhốt tù? Có dám cho phép Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Anh Kim, Lê Công Định, Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Ngọc Già, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần Thị Nga, Cấn Thị Thêu… hay bất cứ những người, những tổ chức nào có tinh thần yêu nước qua bề dầy đấu tranh đứng lên thành lập một Ban Điều Hành Quốc Gia Lâm Thời để thay mặt đất nước và dân chúng trong việc giải quyết nhiều vấn nạn của quốc gia, cũng như giải cứu cả dân tộc thoát khỏi tròng ách nô lệ từ Tàu cộng?
Thứ tư: ĐCSVN nếu thật sự vì quốc gia, vì dân tộc nhưng lại bất tài vô dụng, điều này đã được chứng minh sau hơn 44 năm cầm quyền thì tại sao không giao quyền cho tổ chức khác có chính nghĩa cứu dân cứu nuớc?
Làm được những điều như đã nêu trên thì đảng mới chứng tỏ được là một đảng phải chính trị vì dân vì nước và thật sự sáng suốt. Bằng không thì dưới nhãn quang của người dân chúng tôi, đảng chỉ là một lũ vô liêm sỉ, ích kỹ, hám danh hám lợi, là bọn tôi tớ tay sai cho ngoại bang Tàu cộng không hơn không kém.
Với những chỉ dấu mà ĐCSVN đã lộ rõ hành tung bắt tay với kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, vì quyền lợi riêng tư mà bán đi đất nước, áp đặt lên đầu lên cổ toàn dân nước Việt những thứ gông cùm nô lệ. Trước khi chết, dân tôi muốn thét gào vào mặt đảng rằng ĐCSVN là một lũ khốn nạn vô liêm sỉ.
24.08.2019
Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com
Liệu bãi Tư Chính có phải là Gạc Ma 2, một vết nhục của ĐCSVN?
Nguyên Thạch (Danlambao) – Trước dã tâm của bọn ĐCSVN, trước hành động bá quyền của Trung cộng, trước hoàn cảnh nước nhà sẽ lọt vào tay giặc, trước hình ảnh Việt tộc sẽ lâm vào cảnh đọa đày đau đớn trong tròng ách NÔ LỆ… Là những đoàn quân trực diện với giặc thù, các anh phải ra tay. Những cái chết của các anh sẽ là những lằn dao vạch mặt tên Thái thú Nguyễn Phú Trọng cùng đồng bọn hèn hạ cúi mặt đồng lõa với giặc thù khốn kiếp.
*
Hành động đê hèn của Bộ quốc phòng và ĐCSVN lại một lần nữa có thể tái diễn một tuồng bất nhân, lấy sinh mạng con người cùng tài sản quốc gia để phục vụ cho manh tâm bán nước?
Không còn gì nhẫn tâm hơn khi đem những người lính muốn chiến đấu cho Tổ Quốc ra làm bia sống cho giặc thù nã đạn. Với thâm ý quy thuận giặc để có được quyền chức tiền bạc và ngôi vị Thái thú, Chủ tịch nước, Tổng bí thư kiêm Chủ tịch quân ủy trung ương, Nguyễn Phú Trọng cùng các chóp bu trong quân đội và công an đã ngầm thỏa thuận với nhau bằng mọi phương thức phải phục vụ cho mẫu quốc Trung cộng để có được cuộc sống sung túc cho bản thân cùng băng đảng riêng mình. Sự vẹn toàn của lãnh thổ và lãnh hải, đời sống của người dân với tương lai dân tộc, với chúng chẳng phải là việc hệ trọng và cần thiết.
Hẳn không mấy ai đã quên hình ảnh của 64 chiến sĩ Công binh ở Gạc Ma Trường Sa cách đây 31 năm vào ngày 14-3-1988, mình trần tay không vũ khí phải hứng chịu những lằn đạn của quân thù khiến thân thể không toàn vẹn và thân xác đã bị chôn vùi dưới lòng đại dương, họ vĩnh viễn ra đi, không bao giờ trở lại với vợ con, cha mẹ, anh em bởi mưu đồ thâm độc của cái gọi là Bộ chính trị ĐCSVN mà tên sát nhân Lê Đức Anh là Bộ trưởng.
Hôm nay, nơi bãi Tư Chính ở Biển Đông, số phận của các chiến hạm như Quang Trung HQ 016 và Lý Thái Tổ HQ 012 hoặc bất cứ tàu bè “chấp pháp” nào đang có mặt nơi đây, rồi sẽ ra sao?
Những sĩ quan, những người lính Hải quân CSVN, những đoàn cảnh sát biển rồi sẽ phải nhận lãnh hậu quả thế nào cho một nước cờ thâm độc?
Sinh mệnh là thứ vô cùng quan trọng mà ai cũng muốn bảo vệ nó nhưng đã mang vào nghiệp lính thì sự hy sinh mạng sống của riêng mình cho Tổ Quốc là chuyện bình thường nếu sự hy sinh ấy hào hùng đầy tính chính nghĩa.
Lịch sử có thể lặp lại, cho dù các anh có biết hay không biết hoặc giả đang trong trạng thái mơ hồ cho một thế trận mà các tay “lãnh đạo” của các anh là những tên Thái thú lúc ẩn, lúc hiện như những con ma vạn hình.
Có lẽ các anh cũng đã nhận thấy được kết qua ra sao khi binh lực của kẻ thù đông gấp bội cùng vũ khí hùng hậu gấp nhiều lần. Với dã tâm cùng mưu lược muốn thôn tính cho bằng được Việt Nam, CƯỚP cho bằng được Tư Chính hoặc bất cứ vùng biển, hải đảo nào thuộc Biển Đông để thỏa mãn tham vọng của họ, cho dù đó là những tham vọng thô bạo và ngông cuồng. Với dã tâm cộng với sự cuồng ngông như vậy thì thử hỏi liệu rằng các anh có thể sống sót?
Biết trước được trước dàn hỏa lực vũ bão như vậy thì cái chết là đương nhiên, vậy tại sao các anh không bấm nút để hỏa tiển rước chúng chết theo? Biết là chết nhưng sao không chọn là những cái chết ANH HÙNG cho lịch sử nghìn năm ghi chép, cũng như các thế hệ Việt tộc noi theo những gương hy sinh cao cả ấy?.
Trước dã tâm của bọn ĐCSVN, trước hành động bá quyền của Trung cộng, trước hoàn cảnh nước nhà sẽ lọt vào tay giặc, trước hình ảnh Việt tộc sẽ lâm vào cảnh đọa đày đau đớn trong tròng ách NÔ LỆ… là những đoàn quân trực diện với giặc thù, các anh phải ra tay. Những cái chết của các anh sẽ là những lằn dao vạch mặt tên Thái thú Nguyễn Phú Trọng cùng đồng bọn hèn hạ cúi mặt đồng lõa với giặc thù khốn kiếp.
Hãy quyết tử cho một dân tộc quyết sinh, Tổ Quốc Ghi Ơn.
23.08.2019
Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com
Lãnh thổ, lãnh hải và lòng dân
Nguyên Thạch (Danlambao) – Tình hình trên đất liền, trong chính trường của nước ta trong thời gian qua đã bị Tập Cận Bình và Trung Nam Hải thao túng. Tình trạng như nhà chết chủ ở ngoài Biển Đông như dầu sôi lửa bỏng, giặc Tàu đã đi vào, đi ra nơi chủ quyền của Việt Nam như chỗ không người mà “Tam trụ triều đình” vẫn câm như những con sò lông ngậm chất thải thì bắt buộc những người yêu nước và toàn dân phải đứng dậy dẹp bỏ bọn tôi tớ tay sai cho Trung cộng, cũng như sẽ một lòng quyết chống lại giặc ngoại bang để giữ gìn bờ cõi và tài sản của quốc gia. Người dân Việt Nam bất luận là ở quốc nội hay hải ngoại không còn thể nào chấp nhận sự hèn nhát và mê muội của ĐCSVN nữa mà hãy đồng một lòng cùng những nhà yêu nước giải trừ bọn giặc nội xâm này và cũng như không thể đứng nhìn Tàu cộng cướp giựt tài sản của đất nước ta một cách dễ dàng như vậy được.
*
Lòng tự hào về đất nước thì không có bất cứ dân tộc nào là không có, cho dù đất nước có nghèo khổ ra sao, có sung túc thế nào. Bất luận là dân Mỹ, dân Nhật, dân Pháp, Anh, Úc, Canada…và dĩ nhiên là ngay cả dân Việt Nam cũng không ngoại lệ.
Con người, ai cũng có một nơi để gọi đó là quê hương, nơi người ta được sinh ra và lớn lên, quê hương ấy luôn khắc sâu trong ký ức với bao buồn vui và kỷ niệm. Kẻ nào va chạm, gây tổn thương cho ký ức ấy, tức động chạm đến lòng tự hào dân tộc và tình yêu Tổ Quốc cao cả đó, sẽ nhận lấy những phản ứng mạnh mẽ.
Riêng Việt Nam thì qua bao ngàn năm lịch sử, dân tộc Hán, Nguyên, Mông, Thanh, Mãn luôn hiếp đáp Việt tộc và chúng đã phải trả những cái giá để đời. Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân, Tập Cận Bình và đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cũng sẽ không thể thành công trong mưu đồ thôn tính Việt Nam như tổ tiên của họ đã từng làm rất nhiều lần qua các triều đại.
Câu khẳng định đã khắc ghi trong sử sách của tể tướng Lý Thường Kiệt vào năm 1077, khi hơn 30 vạn quân Tống xâm lăng nước Việt.
Bản ghi trong Đại Việt sử ký toàn thư như sau:
南國山河南帝居
截然分定在天書
如何逆虜來侵犯
汝等行看取敗虚
Phiên âm Hán – Việt:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên phận định tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Bản dịch nghĩa của Nguyễn Tri Tài
Sông núi nước Nam, vua nước Nam ở,
Phân vị rạch ròi đã ghi trong sách trời.
Cớ sao lũ giặc bạo ngược đến xâm phạm,
Chúng bây rồi xem, sẽ chuốc lấy thất tại tan tành.
Trong lịch sử cận đại của những năm tháng hôm nay, bọn giặc cướp phương Bắc vẫn không bao giờ từ bỏ dã tâm ấy, mà như Thiếu tướng Trương Giang Long đã cảnh báo: “Trung Quốc không bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính nước ta, ông Tập hay ông nào khác lên cũng vậy thôi. Vấn đề là bao giờ họ chiếm, và chiếm bằng cách nào”. Thế mà Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tương Nguyễn Xuân Phúc, Bộ trưởng Bộ quốc phòng Ngô Xuân Lịch cùng hầu hết quan chức cùng 415 tướng HÈN vẫn còn ngu ngơ, chưa thuộc được những bài học lịch sử mà Tổ Tiên tiền nhân đã dầy công dựng nước và giữ nước.
ĐCSVN không những chỉ hèn nhát trước giặc ngoại xâm Tàu cộng, mà họ còn dạy cho dân chúng cái thói hèn nhát ấy. Tuy nhiên, trong sự thờ ơ cho vận mệnh nước nhà, phó mặc cho đám hôn quân và lũ quan tướng hèn, đất nước vẫn còn khối người mà lòng yêu nước trong tận thâm sâu vẫn chưa phai nhạt, ngược lại tình yêu Tổ Quốc đó sẽ trỗi dậy mạnh mẽ như triệu cơn sóng ngầm mỗi khi dân chúng có cơ hội.
Với dân số hơn 100 triệu trên diện tích là 310.060 km2, còn diện tích vịnh biển nhiều triệu cây số vuông thì hiện nay đã bị Tàu cộng hăm he cướp chiếm. Người Việt hôm nay và các thế hệ nối tiếp mai sau rất cần đất, cần biển để sinh sống nhưng nếu dưới cái gọi là “Phân khúc chín đoạn”, tức “Đường lưỡi bò” thì phần Biển Đông thuộc chủ quyền không thể chối cãi của Việt Nam mà công pháp của Liên Hiệp Quốc về luật biển UNCLOS – 1982 đã phân định, sẽ bị cái lưỡi bò của Trung cộng liếm gần sạch!.
Ngoài tinh thần yêu nước, muốn bảo vệ lãnh thổ và lãnh hải, công dân Việt Nam không bao giờ muốn nhìn thấy tài sản gồm có ngư trường, giao thông, dầu khí, khoáng sản và đá cháy (băng cháy) trị giá hàng vạn, hàng trăm nghìn tỉ USD mà Tàu cộng rất thèm thuồng cướp lấy từ tay của dân chúng Việt Nam để phát triển cũng như giữ vững quốc gia của họ.
Với danh dự của dân tộc cùng nguồn tài nguyên khổng lồ, có giá trị hàng triệu tỉ đô la Mỹ, thế mà ĐCSVN lại vô cùng ngu muội đem nguồi tài sản khổng lồ hiếm có đó dâng cho Trung cộng một cách rẻ mạt vài trăm tỉ USD cho bọn chóp bu đảng bỏ túi riêng, cũng như chỉ để đổi lấy những chức vụ Thái thú cai trị!.
Hãy tạm gạt bỏ tình yêu đất nước cùng lòng tự hào dân tộc (vì cộng sản là vô tổ quốc, vô tôn giáo và vô biên giới) thì chỉ nói riêng đến nguồn tài nguyên khổng lồ thì cũng đủ chứng minh cho ĐCSVN là một lũ cực kỳ ngu xuẩn không hề biết hoạch tính về những bài toán, dù là những bài toán đơn giản, dễ tính nhất. Vậy Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Xuân Phúc, Trần Quốc Vượng, Lương Cường, Ngô Xuân Lịch, Nguyễn Chí Vịnh…không là đám ngu, thì là gì?.
Trung cộng quả thật là một lũ cướp gian manh và điên cuồng. Những gì không thuộc về của họ mà họ vẫn ngang nhiên đi đánh cướp trước sự căm hận của người Việt Nam, cũng như sự khinh miệt của cả thế giới. Tàu cộng hiện nguyên hình là một lũ cướp, Việt cộng hùa theo thằng ăn cướp thì tất cả cũng chỉ là khốn nạn đồi bại gian xảo, cá mè một lứa.
Tình hình trên đất liền, trong chính trường của nước ta trong thời gian qua đã bị Tập Cận Bình và Trung Nam Hải thao túng. Tình trạng như nhà chết chủ ở ngoài Biển Đông như dầu sôi lửa bỏng, giặc Tàu đã đi vào, đi ra nơi chủ quyền của Việt Nam như chỗ không người mà “Tam trụ triều đình” vẫn câm như những con sò lông ngậm chất thải thì bắt buộc những người yêu nước và toàn dân phải đứng dậy dẹp bỏ bọn tôi tớ tay sai cho Trung cộng, cũng như sẽ một lòng quyết chống lại giặc ngoại bang để giữ gìn bờ cõi và tài sản của quốc gia. Người dân Việt Nam bất luận là ở quốc nội hay hải ngoại không còn thể nào chấp nhận sự hèn nhát và mê muội của ĐCSVN nữa mà hãy đồng một lòng cùng những nhà yêu nước giải trừ bọn giặc nội xâm này và cũng như không thể đứng nhìn Tàu cộng cướp giựt tài sản của đất nước ta một cách dễ dàng như vậy được.
7/11/2019
Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com