Quân đội không thể đứng ngoài chính trị
Lịch sử nhân loại từ khi hình thành quân đội với tính cách là một tổ chức vũ trang của một nhà nước, một giai cấp nhất định nào đó cho đến nay chưa có và không hề có một quân đội nào đứng ngoài chính trị. Khẳng định trên đây là một thực tế khách quan, một chân lý, thiết nghĩ ai cũng biết điều đó. Vậy mà vẫn còn có những người đang “hoài nghi”, đem vấn đề này ra bàn cãi như một “phát kiến mới”. Mới đây, bài viết của Trần Thảo “lại một lần nữa” cho rằng các lãnh tụ đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam “đang bám vào quyền lực của Đảng để kéo dài ách thống trị trên đầu trên cổ nhân dân Việt Nam”.
Cần khẳng định rằng, quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và toàn xã hội hiển nhiên đã được cả dân tộc thừa nhận và suy tôn. Bởi lịch sử cách mạng Việt Nam từ khi có Đảng ra đời và lãnh đạo đến nay đã chứng minh chân lý chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng duy nhất có đủ bản lĩnh và trí tuệ để lãnh đạo toàn dân tộc chèo lái con thuyền cách mạng Việt Nam đi đến thắng lợi. Nhìn lại lịch sử cách mạng Việt Nam từ khi hình thành các đảng phái chính trị đến nay, cũng đã có những thời kỳ ở Việt Nam từng tồn tại nhiều tổ chức đảng, nhưng tất cả các đảng khác đều đã hoặc tự rút lui hoặc tự nguyện giải tán. Chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam mới là đảng duy nhất dũng cảm đảm đương sứ mệnh này; là đảng duy nhất được Nhân dân lao động và toàn dân tộc tin tưởng, suy tôn và thừa nhận vai trò lãnh đạo. Nếu ai đó nói rằng, các lãnh tụ đứng đầu Đảng, Nhà nước “đang bám vào quyền lực của Đảng để kéo dài ách thống trị trên đầu trên cổ nhân dân Việt Nam” thì tự họ đã phủ nhận lịch sử, phủ quyết quyền tự nguyện lựa chọn lực lượng lãnh đạo của nhân dân lao động, của cả dân tộc Việt Nam.
Về quân đội với chính trị, Trần Thảo đã “nói theo” các học giả tư sản, và cho rằng: “Đảng Cộng sản Việt Nam cột chặt quân đội vào cỗ xe của Đảng mà mấy chục năm qua quân đội ngày càng thoái hóa, càng mềm như bún”.
Chúng ta đều biết bản chất chính trị là quan hệ giữa các tập đoàn người, các giai cấp, đảng phái chính trị, giữa các quốc gia, dân tộc và vấn đề cốt lõi của chính trị chính là vấn đề giành chính quyền, giữ chính quyền và thực thi quyền lực chính trị của giai cấp cầm quyền đối với toàn xã hội. Để hiện thực hóa quyền lực chính trị của mình, các giai cấp đều tìm mọi cách để giành chính quyền, giữ chính quyền trong tay, tuyệt nhiên không bao giờ muốn nhường quyền nắm giữ chính quyền cho bất cứ một giai cấp hay đảng phái nào khác. Đảng Cộng sản với tính cách là đội tiền phong của giai cấp công nhân và toàn dân tộc cũng như vậy, phấn đấu vì mục tiêu, lý tưởng của mình là giải phóng giai cấp công nhân và nhân dân lao động thì tất yếu Đảng phải giữ vững quyền lãnh đạo.
Để thực hiện quyền lực của mình, tất cả các giai cấp, các đảng chính trị đều tổ chức ra quân đội và tìm mọi cách để lãnh đạo quân đội. Xét về bản chất, mọi quân đội đều là công cụ bạo lực của một giai cấp, một đảng phải chính trị nhất định. Lịch sử nhân loại cho đến nay chưa hề có một quân đội nào “phi chính trị” hay “đứng ngoài chính trị”, chỉ có điều chính trị đó là chính trị của giai cấp nào, đảng phái nào mà thôi. Ở các nước tư sản, do thể chế chính trị là đa nguyên, tồn tại nhiều đảng phái chính trị cùng hoạt động và tranh giành quyền lực chính trị. Tuy nhiên, không thể có quân đội của chung cho các giai cấp, hay của nhiều giai cấp. Ở các nước tư sản, do nhiều đảng phái chính trị cùng tồn tại, hoạt động, theo từng nhiệm kỳ, quyền lãnh đạo xã hội có thể thuộc về đảng này hay đảng khác, tuy nhiên cho dù đảng nào nắm quyền lãnh đạo thì cũng vẫn là đảng của giai cấp tư sản cầm quyền. Bởi vậy, quân đội ở các nước tư sản do giai cấp tư sản nắm quyền lãnh đạo, do nhà nước tư sản tổ chức, nuôi dưỡng, và phục vụ lợi ích của giai cấp tư sản.
Quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội kiểu mới của giai cấp công nhân, mang bản chất của giai cấp công nhân, tính nhân dân và tính dân tộc sâu sắc, do Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức, lãnh đạo, giáo dục và rèn luyện; là lực lượng chính trị trung thành, tin cậy của Đảng, đặt dưới sự lãnh đạo trực tiếp, tuyệt đối về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam; là công cụ bạo lực sắc bén của Nhà nước và của Nhân dân lao động, chiến đấu vì mục tiêu, lý tưởng của Đảng, của Nhân dân và dân tộc. Vì vậy, Đảng Cộng sản Việt Nam không thể chia sẻ, hay nhường quyền lãnh đạo quân đội cho bất kỳ đảng phái nào khác.
Thưa ông Trần Thảo, nếu như ông cho rằng: “mấy chục năm qua Quân đội nhân dân Việt Nam ngày càng thoái hóa, càng mềm như bún” thì có lẽ ông chưa hiểu gì về Quân đội nhân dân Việt Nam; càng không hiểu được chiến lược, sách lược bảo vệ Tổ quốc và xây dựng, phát triển đất nước Việt Nam hiện nay. Nếu Quân đội nhân dân Việt Nam mà đúng như ông nói thì vận mệnh của quốc gia – dân tộc mấy chục năm qua khó mà bảo toàn, vì chưa khi nào kẻ thù cũng như các thế lực thù địch lại ráo riết, tăng cường chống phá Việt Nam quyết liệt như hiện nay. Nhưng đất nước Việt Nam vẫn ổn định về chính trị; kinh tế không ngừng tăng trưởng, uy tín và vị thế của Việt Nam vẫn ngày càng nâng cao, đời sống Nhân dân không ngừng được cải thiện có lẽ cũng vì một trong những nguyên nhân căn bản là Quân đội nhân dân Việt Nam vẫn luôn trung thành tuyệt đối với Đảng, với Nhân dân, chiến đấu quyên mình vì mục tiêu, lý tưởng của Đảng. Ông có hiểu ý nghĩa lời dạy của Bác Hồ, lấy “bất biến ứng vạn biến” hay không?